RA VIỆN

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

DUYÊN THƠ



DUYÊN THƠ

HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ
VÔ DUYÊN ĐỐI DIỆN BẤT TƯƠNG PHÙNG



VÌ THƠ DÙ CÁCH XA TA HÀNG VẠN DẶM DẪU TUỐI TÁC CÓ KHÁC NHAU NẾU CÓ DUYÊN  VỚI NHAU TA VẪN CÓ THỂ GẶP NHAU TẠI TRANG BLOG NÀY . LERMÔNTÔP, TRẦN ĐĂNG KHOA ,TS Đ L T VÀ TÔI ĐÃ GẶP  NHAU Ở ĐÂY MỜI CÁC BẠN CHUYỆN TRÒ VỚI CHÚNG TÔI.

THƠ M I LERMÔNTÔP
(1814-1841)


NHÀ CỦA TÔI





 Nguyên bản tiếng Nga

Мой дом
Мой дом везде, где есть небесный свод, 
Где только слышны звуки песен, 
Все, в чем есть искра жизни, в нем живет, 
Но для поэта он не тесен. 

До самых звезд он кровлей досягает 
И от одной стены к другой 
Далекий путь, который измеряет 
Жилец не взором, но душой, 

Есть чувство правды в сердце человека, 
Святое вечности зерно: 
Пространство без границ, теченье века 
Объемлет в краткий миг оно. 

И всемогущим мой прекрасный дом 
Для чувства этого построен, 
И осужден страдать я долго в нём

И в нём лишь буду я спокоен.


Nhà của tôi 
(Người dịch: Đỗ Thuý)

Nhà tôi ở khắp mọi nơi 
Chút âm thanh, một khoảng trời, thế thôi! 
Ở đâu mà ấm tình người 
Với nhà thơ, rộng chán rồi, cần chi? 

Mái nhà cao chạm sao khuya 
Từ tường nọ đến vách kia dặm dài 
Mênh mông đuối mắt con người 
Phải đo bằng chính hồn người mênh mông 

Thiêng liêng hạt giống vun trồng 
Ấy lòng trung thực chứa trong lòng người 
Mở ra chỉ một giây thôi 
Trùm muôn khoảnh rộng, chuỗi dài thời gian 

Ngôi nhà tôi đẹp vô vàn 
Xây lên để chứa kho vàng nhân tâm 
Và tôi đau khổ muôn phần 
Được yên tĩnh cũng ở trong nhà này




ĐỘC THOẠI



Nguyên bản tiếng Nga

Монолог
Поверь, ничтожество есть благо в здешнем свете. 
К чему глубокие познанья, жажда славы, 
Талант и пылкая любовь свободы, 
Когда мы их употребить не можем? 
Мы, дети севера, как здешные растенья, 
Цветем недолго, быстро увядаем... 
Как солнце зимнее на сером небосклоне, 
Так пасмурна жизнь наша. Так недолго 
Ее однообразное теченье... 
И душно кажется на родине, 
И сердцу тяжко, и душа тоскует... 
Не зная ни любви, ни дружбы сладкой, 
Средь бурь пустых томится юность наша, 
И быстро злобы яд ее мрачит, 
И нам горька остылой жизни чаша; 
И уж ничто души не веселит.



Độc thoại 

(Người dịch: Đỗ Thuý)

Bạn ơi, kẻ ngu ngốc trên đời hạnh phúc 
Có cần chi kiến thức với tài năng 
Lòng yêu tự do, khát vọng vinh quang, 
Khi chúng ta không được ra thi thố? 
Như cây cỏ phương bắc này lạnh giá 
Đời chúng ta cũng sớm nở tối tàn... 
Cuộc sống trôi đơn điệu muộn mằn 
Như mặt trời đông bên chân trời xám 
Giữa quê hương vô cùng ngột ngạt 
Lòng buồn rầu, tim nặng đá đeo 
Không thấy ngọt ngào tình bạn, tình yêu 
Tuổi trẻ khổ đau trong bão lòng trống rỗng 
Chất độc hằn thù nhuộm đời nhanh chóng 
Chén đời thừa- đắng miệng, lạnh tanh; 
Chẳng có chi làm vui vẻ tâm tình!


 Thơ Lermôntôp/ NXB Văn học, 1978

Đỗ Thúy- TS Ngữ văn tên thật là Đỗ Lai Thúy học khoa Nga trường ĐH SP NN Hà Nội sau tôi 2 khóa. Tôi thật sự quen anh vào một buổi tối cùng coi kho vật liệu của trường ĐHSP NN Hà Nội khi trường sơ tán về một tỉnh cách xa Hà Nội để tránh bom đạn trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ vào thập niên 60  của thế kỷ trước.Thật bất ngờ tự nhiên cả hai cùng khoái mấy bài thơ của Trần Đăng Khoa và đọc cho nhau nghe ( T Đ K lúc đó mới 8 tuổi đã có thơ đăng báo và được nhà thơ Xuân Diệu giới thiệu một cách trang trọng một buổi phát trên Đài phát thanh tiếng nói Việt Nam)Do cái duyên và cái máu văn học mà chúng tôi thỉnh thoảng hễ có dịp lại trao đổi với nhau tìm gặp nhau.Đỗ Lai Thúy có một dịp công tác ở quê tôi đã đến thăm nhà bố mẹ tôi ,thăm nhà riêng của tôi thăm cả trường nơi tôi dạy môn tiếng Nga.Chúng tôi lại đọc cho nhau nghe những bài thơ "làm lấy"và những bài thơ dịch từ tiếng Nga .Tôi rất thích 2 bài thơ dịch của Đỗ Lai Thúy in trong tập Thơ M I Lermôntôp nxb Văn học 1978.Anh mua tặng tôi tập thơ đó.Cảm động trước sự nhiệt tình của bạn và rất ngưỡng bộ tài văn học của bạn tôi đã viết 2 bài thơ sau tặng anh. 


GẶP LẠI

Tặng Đ L T

Lại về vườn Thúy bạn ta
Bâng khuâng đậu đất Thanh Hà* hôm nay
Bồi hồi như tỉnh như say
Cùng nhau ôn lại những ngày nên nhau
"Ai hay buổi ấy ban đầu"*
Cho ta bắc lại nhịp cầu cách xa
Bây giờ ta lại gặp ta
Dòng sông xanh thắm Thanh Hà là đây

Chú thích:
* Thanh Hà: Một địa danh ở tỉnh Phú Thọ

** Câu thơ của Đ LT :

"Ai hay buổi ấy ban đầu

Còn soi sáng mãi nỗi sầu hôm nay"


NHÀ CỦA TÔI


Tặng Đ L T

Chữ tình sẽ còn giàu mãi mãi

Xa lâu ngày hôm nay gặp lại

Giàu của chúng ta đâu phải là của cải

Giàu nỗi niềm mơ ước mà thôi

Anh đã lên thăm nhà của tôi

Tôi thích bài "NHÀ CỦA TÔI"(thơ anh dịch)*

Có nhà riêng ai mà chả thích

Đã mấy ai có được" NHÀ CỦA TÔI"

* Bài thơ NHÀ CỦA TÔI của M I  Lermôtôp do Đ LT  dịch


ĐINH DIÊN KỲ MINH













Cũng vì duyên thơ nên Diệu Thu đã gặp Đặng Hà My thế là tôi đã

 gặp  hai em ở đây trong NHÀ CỦA TÔI. Xin giới thiệu một

 bài thơ tình của Diệu Thu:
 

Đê mê


Người ơi hãy lại bên em


Cùng em nhấp chén rượu men tình nồng


Người ơi xin hãy thật lòng


Người ơi xin hãy nói Không với đời

Mặc cho ong bướm gọi mời

Mặc cho trăng gió ngỏ lời hàng đêm

Người ơi hãy ở bên em

Cùng em đi đến những miền đê mê!   

August - Pink - DIỆU THU

 
DIỆU THU & Đ H M
 


Còn đây là thơ Đặng Hà My trích trong tập NHIÊN SƠ









































 

NGHIÊNG TRĂNG

Nghiêng mây xuống cánh đồng chín vội

Trắng những mùa tìm
Chiếc trâm em cài quên trên cỏ
Cháy anh 
Tàn tro
Nghiêng gió xuống cánh rừng đại ngàn chín vội
Vàng những mùa tìm
Chiếc váy em bỏ quên trên bờ suối
Thác ghềnh anh 
Đá cuội
   
Nghiêng nắng xuống bãi bồi chín vội
Úa những mùa tìm
Dấu chân em còn in bên bờ nước
Khắc vào anh 
Lặng im
    
Nghiêng trăng xuống đêm ngọc ngà chín vội
Vỡ những mùa tìm
Làn da em lẫn vào trong sương lóng lánh
Vụn nát anh
Niềm tin...
  
Nghiêng chiều về trên biển
Biển tím chân trời em vời vợi
Anh đã cháy hết mùa tìm
Anh đã vàng hết mùa tìm
Anh đã  úa hết mùa tìm
Anh đã nát hết mùa tìm
Mây đã thành trăm năm
Rừng đã trụi ngàn năm
Bãi bồi đã lở cả vạn năm  
Vầng trăng đã triệu năm vẫn chưa thể tròn một nửa
   
Chiều còn đó sợi khói em khát màu của lửa
Về trên cánh đồng bạc bẽo tóc nhau
Đêm còn đó vai ngà em tựa cửa
Nghẹn khoảng trời tím đau
Rừng còn đó lá xanh xanh đợi những ngày sau...
  
Anh tìm đâu
Tìm đâu?

                                                                               Đặng Hà My
ANH ĐÓN ĐỢI EM

Mây nghiêng đón cánh diều lên
Gío nghiêng nâng cánh chim chuyền non tơ
Trăng nghiêng soi sáng vần thơ
Nắng nghiêng là để mong chờ đón em
Nào đâu cháy hết mùa tìm
Nào đâu héo úa con tim rộn ràng
Nào đâu đã nát đá vàng
Nào đâu trơ trụi cây ngàn nào đâu... ?
Cho dù đời “vạn cổ sầu”
Vầng trăng xanh vẫn trên đầu em ơi!
 Trăng thao thức để sáng soi
Đồng quê ,sông biển, bãi bồi, rừng xanh
Vai ngà em tựa vào anh
Việc gì mà phải loanh quanh chuốc sầu
Việc gì em phải tìm đâu
Anh đây vẫn đứng trên cầu đợi em.        
DIZIKIMI

Không có nhận xét nào: